Sống mà luôn biết cho đi, luôn nghĩ cho người là điều tốt, nhưng nếu nó trở thành trách nhiệm và bổn phận thì ta nên cần phải xem lại, coi thử người nhận có thật sự xứng đáng hay không.
Ở một số người nếu bạn cho đi một cách thường xuyên và dễ dãi thì nó không còn được gọi là quà mà là bổn phận. Đến khi cần mà không có thì lúc đó mới nhận rõ con người thật của họ là ai?
Dẫu biết bạn luôn là người hy sinh, phóng khoáng và chân thành. Nhưng hy sinh không đúng người, phóng khoáng không đúng nơi và chân thành không đúng lúc, thì bạn sẽ luôn là người chịu thiệt.
Tóm lại, bạn phải luôn nhớ không phải ai cũng xứng đáng nhận được lòng tốt của bạn, nhất là những người thiếu trân trọng và biết ơn.
Vì trong suy nghĩ của họ - lòng tốt của bạn chỉ là việc phải làm.
Tags:
Góc Tĩnh Tâm