Chân thành mà sống, nhẹ nhàng mà buông...

Có một số việc, nhìn rõ rồi sẽ thấy nhẹ nhàng hơn; có một số người, hiểu thấu rồi thì không bận lòng nữa.

Thỉnh thoảng, cuộc sống lại ném vào chúng ta một vài thị phi, một ít cay nghiệt, một chút khó khăn. Có kẻ cố nhặt lấy hết, rồi chờ cơ hội để ném trả lại. Phải sòng phẳng mới chịu. Trò chơi tốn kém cả kiếp người, vì cuộc sống chẳng bao giờ dừng lại để chúng ta có cơ hội dừng tay. Cũng bận rộn cả một đời nhưng chẳng sống được bao nhiêu

Con người bị buộc chặt vào những gì mà họ không thể bỏ qua, bị đè nặng bởi những điều không thể đặt xuống, bị mệt mỏi bởi những thứ không buông xả được.

Thỉnh thoảng, như để bù lại, cuộc sống mang đến những ngày thật bình yên.

Con người, kiên cường lâu ngày sẽ có khi mỏi mệt; tình cảm, để tâm quá nhiều sẽ khiến lòng đớn đau; công việc, tích cực quá đà cũng có khi mang vạ; lời nói, phát ngôn quá lố sẽ trở thành khoác lác.

Đã là cuộc sống thì không thể thiếu cay đắng ngọt bùi, đã là cuộc đời thì sao tránh khỏi tình người ấm lạnh!

Ai chẳng mong một đời thuận buồm xuôi gió, không gặp đau thương. Ai chẳng muốn quý trọng tình nghĩa, không bỏ không rời.

Post a Comment

Previous Post Next Post